Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Trang chủ Tiên hiệp Huyền Giới Chi Môn Quyển 1 – Chương 55: Bàn Nhược Thiên Tượng Công

Quyển 1 – Chương 55: Bàn Nhược Thiên Tượng Công

12:00 sáng – 09/01/2025

“Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy chim biết nói bao giờ à? Nên làm gì thì
đi làm đi! Ghét nhất là mấy cái đứa mới sớm ra đã tới quấy rầy người ta
nghỉ ngơi! Lão già kia chính mình không muốn canh cổng, cuối cùng lại
nhốt ta cả ngày ở chỗ này làm buồn muốn chết! Sớm muộn gì cũng có ngày
ta sẽ một ngụm nuốt lão gia hoả kia vào bụng!” Con Anh Vũ cực lớn nhấc
cánh, dùng mỏ chải chuốt vài cái xong không chút hoang mang mắng ra
tiếng, làm cho Thạch Mục trợn mắt há hốc mồm.

“Như thế nào? Thải nhi, ngươi không muốn ở trong lồng sao? Như vậy mà
nói không bằng để ta làm lông ngươi sạch sẽ, rồi vứt ngươi vào nồi hầm
cách thuỷ làm súp đại bổ nhé?” Phía sau chiếc bàn, một chiếc bóng bỗng
nhoáng lên, một toà núi thịt liền lù lù hiện ra.

Thạch Mục hoảng sợ, chợt nhìn kỹ, mới phát hiện núi thịt này rõ ràng là
một Bàn tử* mặt đầy bóng dầu, thịt mỡ ở eo xếp dày một tầng lại một
tầng, thậm chí mấy lớp mỡ còn đang run nhè nhẹ không chừng.

(Bàn tử: Người béo)

“Chủ nhân đừng vứt ta vào nồi hầm cách thủy làm súp. Ta cũng không dám
nữa, bỏ qua cho ta một lần đi!” Con Anh Vũ vừa nghe Bàn tử nói xong, lại lập tức gục đầu xuống, dùng cánh che hai mắt, toàn thân run run thét
to.

“Tiền bối, đây là. . .” Thạch Mục sớm đã xem đến mắt choáng váng.

“Không cần ngạc nhiên. Nó là sủng vật của ta, là triệu hoán từ giới diện khác đến. Vốn lão tử gặp nó rất biết nói chuyện, còn tưởng đại vận
rơi trúng đầu. Về sau mới phát hiện thứ này ngoại trừ hơi có chút linh
trí ra, bổn sự căn bản là không có cái rắm gì dùng! Ngược lại còn không
không chiếm cứ một lượng lớn thần thức của lão tử! Nếu không phải lúc
triệu hoán nó làm ta tiêu tốn gần hết gia tài, ta đã vứt nó vào nồi hầm
thịt ăn từ lâu rồi!” Bàn tử hướng về phía Anh Vũ hùng hùng hổ hổ nói.

Lúc này, Anh Vũ lại làm ra một hành vi nhân cách hoá khác: nó vụng trộm
dịch dịch cánh lên phía trên một chút, hé ra mắt nhỏ liếc trộm Bàn tử
một cái. Thạch Mục thấy thế cũng có chút bó tay rồi.

“Tiền bối, ta là đệ tử mới nhập môn, đến đây là để lựa chọn võ công tu luyện.”

“Ta đương nhiên biết các ngươi là người mới. Vốn còn muốn ở cách vách
trộm lười thêm một lát, kết quả đám người mới các ngươi hết một đứa lại
một đứa thi nhau kéo tới, chờ một hồi nữa sẽ đến càng đông. Vừa rồi con
chim này nói cái gì chắc ngươi cũng nghe rồi đấy, muốn tìm điển tịch gì
thì tự đi mà tìm lấy. Chẳng qua điển tịch tại đây bất kể là võ công hay
thuật pháp, một môn đều phải dùng sáu miếng Hắc Viêm Lệnh đổi lấy. Trong tay mỗi người các ngươi đều có mười hai miếng, vừa đủ để đổi lấy một
môn công pháp cùng một môn vũ kỹ. Mặt khác, điển tịch ở đây đều bị cài
cấm chế, các ngươi chỉ có thể lật xem phần giới thiệu trước nhất. Chọn
trúng cái nào thì cầm đến chỗ ta, ta sẽ dùng ngọc giản phục chế một bản
cho ngươi mang đi. Còn nữa, ta họ Cúc, gọi ta một tiếng sư thúc là được
rồi.” Bàn tử hai mắt khẽ đảo nói với Thạch Mục.

Sau khi nghe xong, Thạch Mục giờ mới hiểu được ý tứ trong lời nói lúc trước của hai người Bạch Thạch là gì.

Rất rõ ràng, Tiêu Minh bị thiếu mất một miếng Hắc Viêm Lệnh, chỉ có thể
chọn một môn công pháp tu luyện trước, còn nếu muốn đổi thêm một môn võ
kỹ Hậu thiên thì gã phải đợi thêm một năm nữa, điều này tự nhiên làm gã
hối hận không thôi. Dù sao đối với đệ tử mới nhập môn mà nói, nếu ngay
từ đầu thực lực đã tăng trưởng chậm hơn so với người khác, về sau cách
biệt sợ là càng kéo càng xa.

“Đa tạ Cúc sư thúc chỉ điểm.”

Thạch Mục sau khi thi lễ với Bàn tử một cái, liền vượt qua cái bàn đi trước về phía một loạt giá sách chứa đầy công pháp kia.

“Bàn Thạch Công” “Huyết Lãng Công” “Tam Dương Bí Điển” “Hỗn Thiên Nhất Khí” “Thanh Nguyên Kinh” . . .

Từng dãy công pháp Hậu Thiên rực rỡ muôn màu, tất cả đều xuất hiện trong mắt Thạch Mục, làm cho hắn hưng phấn lật xem từng cái một.

Bàn Thạch Công, đặc tính công pháp: ổn trọng, độ khó khi tu luyện: đơn
giản, cần ngoại vật tu luyện: không. Công pháp này chia ra làm năm tầng, chân khí không có hiệu quả tăng phúc nào khác. Sau khi hoàn thành tu
luyện, có thể mở ra tường vách của khí phủ, tiến giai Tiên Thiên, thích
hợp người có tư chất bình thường…

Tam Dương Bí Điển, thuộc tính công pháp: Dương, độ khó khi tu luyện:
bình thường, lúc tu luyện cần phục dụng một lượng lớn đan dược có thuộc
tính Dương. Công pháp này chia làm ba tầng, chân khí có thêm Dương Hỏa
chi lực, có thể dựa vào chân khí đả thương địch thủ trong vô hình. Sau khi hoàn thành tu luyện, có thể mở ra tường vách của khí phủ, tiến
giai Tiên Thiên, thích hợp đệ tử có tư chất trung thượng, lại có tài
nguyên nhất định nên lựa chọn tu luyện…

Hồn Thiên Nhất Khí, đặc tính công pháp: hùng hậu, độ khó khi tu luyện:
bình thường, ngoại vật cần thiết khi tu luyện: không. Công pháp này chia bảy tầng, chân khí không có hiệu quả tăng phúc nào khác. Nhưng sau khi
hoàn thành tu luyện chân khí thâm hậu dị thường, hơi có phụ trợ trong
việc mở ra tường vách của khí phủ, tiến giai Tiên Thiên. Thích hợp với
người có tư chất trung hạ….

. . .

Thạch Mục lật từng điển tịch công pháp trên giá ra xem, phần giới thiệu
phía trước của mấy cái công pháp này giới thiệu vô cùng kỹ càng. Chẳng
những liệt kê hết ra nào là đặc tính công pháp, độ khó dễ khi tu
luyện…thậm chí còn đưa ra đề nghị tương quan cho người xem dễ lựa
chọn.

Muốn lựa chọn tu luyện loại công pháp nào, trong nội tâm họ Thạch sớm đã có ý định nhất định.

Với Thạch Mục mà nói, nếu huyết mạch Thạch Hầu trên người hắn quả thật
gây bất lợi lớn cho việc tu luyện chân khí, hắn tự nhiên không thể chọn
những môn công pháp rất khó tu luyện kia. Ngoài ra, độ cường hãn của
thân thể hắn bây giờ đã có thể chống lại võ giả Hậu Thiên sơ kỳ, nên lựa chọn tốt nhất chính là chọn một loại công pháp có tác dụng tăng phúc
lớn đối với thân thể, hoặc chọn một môn công pháp có uy lực cực mạnh.
Như vậy mới có thể cướp lấy tài nguyên trong các kỳ thi đấu lớn nhỏ của
tông môn, từ đó gia tăng tốc độ tu luyện của bản thân.

Thạch Mục trong nội tâm nghĩ như vậy, không bao lâu, sau khi mấy chục
môn công pháp bất đồng trên cái giá thật dài kia đều đã được hắn đại
khái nhìn qua một lần, cuối cùng, họ Thạch dừng lại trước một bó thẻ tre dày, đang cầm ở trong tay đang xem kỹ lại.

“Bàn Nhược Thiên Tượng Công, đặc tính công pháp: lực lượng cực lớn, độ
khó khi tu luyện: đơn giản, ngoại vật cần thiết khi tu luyện: Thối Cốt
Đan. Công pháp này chia làm mười một tầng, mỗi khi tu thành một tầng đều có thể có được lực lượng của một voi. Nhưng để tu luyện xong cần thời gian rất dài, lại hao phí một lượng lớn đan dược. Đề nghị: đệ tử không
có thân gia hùng hậu thì không nên chọn lấy…

Chân khí, thuộc tính, độ khó khi tu luyện của môn công pháp này không
thể nghi ngờ là rất thích hợp với Thạch Mục. Riêng mỗi câu “hao phí một
lượng lớn đan dược” trong đó là làm cho hắn có chút chần chờ.

Tuy hắn có ý định mượn nhờ các kỳ thi đấu lớn nhỏ trong môn để thu hoạch tài nguyên đẩy nhanh tu luyện, nhưng trước lúc đó thì hắn đào đâu ra
đan dược để phụ trợ tu luyện cơ chứ? Thối Cốt Đan, nghe cái tên này thôi đã đủ biết nó không rẻ đi nơi nào rồi. Hơn nữa, nhỡ đâu công pháp này
sau khi tu luyện lại không lợi hại như trong tưởng tượng, không giúp hắn giành được xếp hạng phía trước thì sao? Vậy thì khác gì tự cầm tảng đá
nện chân mình.

Thạch Mục đứng chần chờ trước thẻ tre mất một lúc lâu, sau mới như nhớ
ra cái gì đó, bỗng nhiên buông thẻ tre xuống, quay người đi về phía Bàn
tử.

“Ngươi chọn công pháp xong rồi?” Bàn tử lúc này đang cầm một cây côn gỗ
chọt chọt con Anh Vũ trong lồng, làm nó oa oa không ngừng kêu to. Lão
vừa nghe tiếng bước chân ở sau lưng vang lên, cũng không quay đầu lại
hỏi một câu.

“Cúc sư thúc, ta từng nghe nói trong môn có Huyết Kinh Các, là nơi
chuyên môn cung cấp công pháp cho Huyết Mạch giả. Nhưng đệ tử cũng không nhìn thấy vị trí của nó đánh dấu trên bản đồ. Mong rằng sư thúc chỉ
điểm một hai.” Thạch Mục đứng vững, cung kính hỏi.

“A, ngươi là Huyết Mạch giả? Cái này cũng khó trách, kỳ huyết mạch triều dâng đã đến, trong khoảng thời gian này đúng là sẽ xuất hiện rất nhiều
Huyết Mạch giả.” Bàn tử có chút ngoài ý muốn xoay thân lại nói.

“Đệ tử đích thật là Huyết Mạch giả.” Thạch Mục không chút do dự trả lời, nhưng trong nội tâm âm thầm bỏ thêm một câu, thạch hầu phế mạch hoàn
toàn chính xác cũng là Huyết Mạch giả.

Bình luận

Để lại một bình luận

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp - Huyền Huyễn - Ngôn Tình

Email: Nguyenhai020819@gmail.com
Copyright © 2025 TruyenAAA.com

Trang web còn đang trong quá trình xây dựng và hoàn thiện. Nếu bạn đang đọc mà truyện chưa được cập nhật thì có thể bình luận hoặc email để mình kiểm tra và ưu tiên cập nhật trước nhé! Nếu bạn có khả năng vẽ bìa hoặc mong muốn tham gia xây dựng web truyện thì có thể gửi email để về cùng team với mình. Xin cảm ơn các bạn rất nhiều!

Cần Rất Gấp

Hiện đang rất cần anh em có hiểu biết về WordPress để nhanh chóng hoàn thiện web và đem lại trải nghiệm tốt nhất cho anh chị em mê truyện

Ngày web bắt đầu hoạt động: 21/12/2024